Midnight Thoughts Pt. 2
(18+)
The pain is overwhelming during the day, I look forward to the night so it all goes away. But as soon as I close my eyes, a part of me just dies. Awful thoughts come at me from everywhere. "Please! Leave me alone!" I plea, but they only get worse from there. I have never felt so broken, in the thick air, words hang unspoken. Suddenly, it gets hard to breathe. I've always held on to the thought that being along can be alright. But now my head and heart are in a knot, squeazing everything inside me tight. I hang on to the last positivite thoughts I have, but even that isn't enough. For they are like ropes turning to strings, not at all tough. Still, I hang in there because morning isn't far. But each night gets harder and harder to bear, each, leaving a scar.
2020-06-04 07:08:38
7
0
Схожі вірші
Всі
وردةٌ قبِيحة
و مَا الّذي يجعلُ مصطلحُ الوردة قبِيحة؟ -مَا الّذي تنتظرهُ من وردةٍ واجهت ريَاح عاتية ؛ وتُربة قَاحلة و بتلَاتٍ منهَا قَد ترَاخت أرضًا ، مَا الّذي ستصبحهُ برأيك؟
55
10
2330
Кохаю
Я впізнаю тебе серед тисячі лиць, І тихенько, крізь світ, побіжу, І нехай вже позаду мільйони столиць, А я в полі тебе обійму. Обійму і заплачу від щастя свого, Мабуть, більшість йому навіть заздрять, А мені вже давно на них все одно, І на те, що вони мені скажуть. Я, мій милий, єдиний, тобою живу, І в повітрі ловлю твої нотки, Я для тебе співаю і стрічку нову, Запишу у своєму блокноті. Ти малюєш мій сон із мільйону казок, У якому такі різні барви! Ти даруєш мені той рожевий бузок, А із ним, мов мереживо, чари. Від обійм, поцілунків твоїх я горю, Мов метелик над вогнищем синім, Боже мій, якби знав, як тебе я люблю, Якби знав, як без тебе я гину.
98
15
7505